Ngày thứ Ba, lâu rồi mới vào chợ dù đậu phụ nông dân thì vẫn được ăn hàng tuần. Trời sang cuối thu, nhiều dẻ, nhiều cosmos, nhiều hồng, nhiều củ cải, khoai các loại. Các loại khoai: khoai lang bở, khoai lang mật, khoai lang nghệ, khoai lang tím, khoai sọ, khoai môn, loại nào cũng đương vào mùa.
Vào chợ khi đã gần giờ trưa, thật may vẫn còn đậu.
Ở bên kia có cô nhân viên mua ít thức ăn cho bữa trưa sắp tới.

Bác gái trung niên đang được giới thiệu về một loại “jam” được làm từ quả tươi, vừa để ăn, lại cũng có thể bôi lên mặt/cổ/tay để… dưỡng da. Bác trai bán hàng nhiệt tình lắm, tặng hẳn một hộp dùng thử, cho mỗi người.

Chỉ có đi những buổi chợ thế này, người ta mới thấy những củ cải lớn nhỏ, được bán kèm nhau, đồng giá. Đặc điểm chung là mọi thứ đều tươi.


Mùa tỏi đen thơm lựng.

Hồng phơi cũng bắt đầu được bày bán nhiều. Mỗi túi có sẵn dây đủ treo một chục.

Đồng hồ đổ chuông 11h, giục giã mấy mẹ con cô cháu nhanh chân còn ra công viên.

Khoai sọ được phân loại bán theo kích cỡ. Nhỏ thì rẻ hơn, nhỉnh hơn thì hơn tiền

Chợ hôm nay có cua, nhỏ thôi. Cua đực 200Y, cua cái thì 250Y/con.

Dù là hàng bán ngoài chợ có nửa buổi nhưng trên bàn vẫn có bình hoa tươi.

Mùa này cũng là mùa thu hoạch ớt khô

Khoai lang chiên tẩm đường. Nhìn rổ khoai mới nhớ lại bác bán khoai lâu rồi không thấy dọn hàng ra bán.

Bác bán mứt thì vẫn nhiệt tình mời khách. Mấy mẹ con tranh thủ chọn cà tím, đậu que



Giá như thùng hồng ở nhà vơi gần hết thì cành hồng trĩu quả này sẽ được mua về…

Vội vội vàng vàng bởi có một cái hẹn ở công viên. Ở đó có một đoàn tàu bằng gỗ rất đẹp.
Ra đến nơi, chẳng thấy các bạn nhỏ trên tàu, lại thấy hai chú đeo thẻ, người cầm xẻng người cầm búa và máy chụp hình chạy từ đầu đến cuối toa, hết đào bới lại đập những mảnh ván, rồi lại lấy băng dính dán lại, chụp chụp vài cái, nói nói với nhau vài câu.
Rồi họ chăng dây vàng vàng.
Thế là thế nào? Hỏi mới hay, đoàn tàu này cũ rồi, cần phải mang bỏ đi. Có thay bằng chiếc mới hay không thì không biết, vì hai chú chỉ làm việc kiểm tra thôi.
Nhưng mà cả mẹ lẫn con tiếc ngẩn ngơ. Chiếc tàu còn mới thế này kia mà…

Đấy, phá xong rồi bỏ đi, không cho người ta chơi.


Tất nhiên là không có tàu thì vẫn còn cầu trượt, nhưng biết làm sao khi nhà mình có một người rất thích tàu hoả?
Bài chợ định viết sớm, hẹn hò rủ rê mọi người xong thì đi chợ bị mắc mưa. Về đến nhà lại việc nọ việc kia, bên cạnh…
Ở SG, mọi người hay thấy bảng quảng cáo trái cây “bao no, bao ngon, bao rẻ”, thì đây, nhà Rùa có một cô bé 3 tuổi BAO QUẬY. Ở HN người ta lại bảo “Không nghịch không lấy tiền.”
🙂
Vì thế, hẹn lại công thức bánh quy cocoa hạnh nhân vào đêm nay, nếu như VV không học tập theo tấm gương sáng chói kia.
Like this:
Số lượt thích Đang tải...
Comments