Sáng sớm, cả nhà ăn sáng xong, trên bàn có bình trà và tách cà phê. Trà, vì là một thói quen khó bỏ. Cà phê, vì thèm thấy mùi cà phê lẩn khuất trong nhà trong tiết trời mát mẻ như thế này.
TT đi học, DD nghịch những chiếc stamps đang gọt dở của mẹ chờ đến giờ đi đến trường, LL đã dậy và bố “đi soi gương”. “Đi soi gương” tức là hai bố con nói chuyện, một cách nói trêu tức mẹ. Để rồi xem, LL càng lớn sẽ càng giống mẹ. Đừng có đùa!
Mẹ vào bếp “ngắm” rau củ, xem còn gì và hết gì. Buồn cười ghê, khoai mỗi loại còn đúng 2 củ. Nồi sườn đang ninh trên bếp, trưa nay nấu canh khoai sọ. Hai củ khoai tây chẳng làm được gì cả, đợi mua thêm túi nữa. Còn hai củ khoai lang…
Một củ khoai lang trông giống con hải cẩu ghê. DD năn nỉ mẹ để lại không dùng vội. Nói thế thôi, đến chiều đòi ăn khoai lang luộc thì cũng phải cho “em” hải cẩu vào nồi ngập nước.
Chú hải cẩu 🙂
Trong lúc cha con “soi gương”, tranh thủ làm món khoai lang tẩm đường để ăn chơi. Túi khoai mua cho DD đã bị hai mẹ con TT ăn gần hết. Đây là dịp thử làm xem sao, thành công thì “trả nợ” 😛
Khoai lang gọt vỏ, thái sợi nhỏ. Nếu gọt vỏ xong mà chưa thái ngay thì ngâm vào nước lạnh, ngập củ khoai.
Luộc sơ. Trút ra rổ, xối nước lạnh cho nguội hẳn. Để ráo nước.
Chiên ngập dầu, lửa trung bình – nhỏ. Chiên khoai, là vừa để khoai chín vàng, vừa để khoai được khô cả trong ruột. Vì khoai lang có lượng đường cao (vị ngọt) nên dễ cháy, do vậy cần giảm lửa cho phù hợp.
Rùa mẹ bảo rùa bố, “Món này các cô con dâu mới về nhà chồng không nên trổ tài ngay. À, để mẹ bảo lại với ba đứa con gái mình!” Lý do tại làm sao, vì cả rổ khoai, chiên xong còn lại có từng này thôi này!
(Đùa đấy)
Khi khoai đã chín vàng, giòn, gắp ra để ráo dầu.
Trút ra khay hoặc để trong chiếc chảo lớn (dễ trộn đường)
Dùng một chiếc xoong nhỏ, cho đường và một chút nước lạnh. Đặt lên bếp nấu sôi khoảng vài phút.
Khi đường sánh lại là lúc có thể tắt bếp.
Nhanh tay đổ đường vào chảo khoai. Trộn đều.
Sau khi khoai ráo đường (nguội), cả nhà có thể làm ảo thuật “hô biến” được rồi 😉 Như rùa mẹ thì thường “hô biến” khoai tẩm đường với tách trà nóng.
Trong khi LL vẫn nằm dang tay dang chân ngủ khì.
Có bóng mùa thu…
thức ta lòng sang mùa
Một ngày về xuôi…
chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em…
là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu…
anh lót lá em nằm…
Comments